Đồng thoại điện ảnh (Фильмы-сказки)

Cynir

Vania 3N
Модератор
Сотрудник
Vasiliy Livanov
ÔNG GIÀ TUYẾT VÀ MÙA HÈ

Дед Мороз и лето
Jack Frost and Summer​

Trung thiên Ông già tuyết và mùa hè nguyên là kịch bản hoạt họa của tác gia Vasiliy Borisovich Livanov, phát hành năm 1969. Ban đầu tác giả chỉ dự định làm phim chiếu dịp nghỉ hè phục vụ thiếu niên nhi đồng. Tuy nhiên, do tác phẩm quá nhân văn cảm động nên kịch bản đã được soạn lại thành sách nhằm đáp ứng nhu cầu đại chúng. Hiện tôi có cả bản dịch phim, bản sách gốc và tập tranh truyện. Hồi thập niên 1990, bộ phim cũng đã chiếu trên màn ảnh VTV1 khung 18:30.

♫ Đây mùa hè là như thế này :
♫ Mùa hè là tươi xanh ngập tràn,
♫ Mùa hè là nóng ấm ánh trời,
♫ Mùa hè là gió mát hiu hiu.
♫ Nơi bến nước trên thảm cỏ kia,
♫ Những chú ếch xanh tung tăng nhảy.
♫ Và bươm bướm vui múa rộn ràng,
♫ Những đóa hoa xinh đua rộ nở.

♫ Chúng em đang thong dong trên đường
♫ Ngâm nga một bài về mùa hè,
♫ Một bài ca hay nhất thế gian.
♫ Khi chúng em đi vào rừng sâu
♫ Thì được gặp gỡ một chú nhím,
♫ Và rồi có cơn mưa ngang qua.
♫ Khi chúng em đi vào rừng sâu
♫ Thì được gặp gỡ một chú nhím,
♫ Và chợt có cơn mưa ngang qua.
♫ Chúng em tận hưởng da rám nắng,
♫ Mùa quả rừng đỏ mọng chín rục.
♫ Hơi ấm mùa hè không hoài phí,
♫ Hơi ấm mùa hè bao tốt lành.

♫ Ta làm khách của tất cả các cháu,
♫ Và được tận mắt trông thấy mùa hè.
♫ Rừng xanh biếc, vườn cũng biếc xanh
♫ Và màu xanh ngập tràn thảm cỏ.
♫ Trên đường đi da ta bỏng rát,
♫ Ta tan chảy dưới ánh nắng hè.
♫ Nhưng về Bắc Cực, ta mang nắng
♫ Và khắp nụ cười bao bạn nhỏ.


Tranh : Mariya Rudachenko, Valentin Karavayev
Truyện : Vasiliy Livanov
Dịch : Ngọc Giao


Cứ mỗi đêm Giao Thừa, Ông Già Tuyết của chúng mình lại xuất hiện trong thành phố. Ông mang theo bọc quà to đựng đầy đồ chơi và sẽ chia cho từng bạn nhỏ.

Năm nay cũng chẳng ngoại lệ. Già Tuyết lại nói lời chia tay nhà láng giềng thân thiết, ấy là vợ chồng Gấu Trắng.


Ông nhảy phốc lên lưng Tuần Lộc và khởi hành. Nhưng hành trình đằng đẵng nhỡ có truyện gì thì sao ?

Quả nhiên Tuần Lộc ruổi gấp quá bỏ ông rớt lại bìa rừng, rồi bị vùi vào thảm tuyết. May sao, có thằng Thỏ Nhép đỡ ông lên !


Già Tuyết đứng trước tấm biển "Tạm nghỉ đến mùa hè" treo ngoài cửa nhà Gấu, đọc xong ông mới ngạc nhiên rằng : "Mùa hè là gì nhỉ ?". Chú Quạ trên cành nghe thế mới giễu : "Ông ngốc, mùa hè mà cũng không biết !".

Già bèn xin một chú tài xế vui tính cho quá giang đến thành phố. Già Tuyết mới hỏi chú coi mùa hè là thế nào, nhưng chú đáp lại bằng mỗi nụ cười mỉm.


Chỉ có các bạn nhỏ giảng giải được cho Già Tuyết hay mùa hè mà ông chưa được thấy trong đời, rằng cái gì cũng tươi xanh mơn mởn.

Già Tuyết bèn về căn nhà nhỏ ở Bắc Cực. Đêm ấy, ông gặp phải một giấc mộng xanh. Trong mơ, ông thấy mình đang đi giữa mùa hè xanh rớt, và hồ như có ai đang giễu cợt ông hay sao : "Ông ngốc ơi là ông ơi, đến mùa hè mà cũng không biết !".


Già Tuyết quyết định đi đến thành phố mùa hè, nhưng vầng dương rạng rỡ khiến ông lóa cả mắt. Thế là đám đông bủa vây lấy Ông Già Tuyết, rồi các bạn nhỏ hiếu kì cũng chạy lại.

"Sốt quá !" - Già Tuyết khẽ rên - "Ta chỉ muốn chiêm ngưỡng mùa hè, ấy thế mà chả kịp thấy gì cả".

"Bệnh nhân đang tan chảy ngay trước mắt chúng ta" - Bác y sĩ chẩn đoán - "Vì vậy, phải chở gấp về Bắc Cực !".


"Chả nhẽ ông chúng mình chẳng bao giờ được ngắm mùa hè ư ?" - Bọn trẻ bắt đầu lo.

Lát sau, Già Tuyết được ăn kem nên đã đỡ chảy. Các em nhỏ bèn để ông ngồi trong thùng kem rồi chở đi chơi ấu trĩ viên mùa hè.


Vậy là Già Tuyết được hưởng trọn mùa hè với các bạn nhỏ.

Ông còn đòi đi bắt bướm với bầy trẻ nữa chứ.

(còn tiếp)

Trước khi sao chép, bạn phải xin phép dịch giả !
Mong bạn hãy tôn trọng để được sự tôn trọng !
 

Cynir

Vania 3N
Модератор
Сотрудник
Aleksandr Kurlyandskiy, Valentin Karavayev
CHÚ VẸT HOANG ĐÀNG TRỞ VỀ

Возвращение блудного попугая
Return of the Prodigal Parrot


Tranh : A. Savchenko, V. Karavayev
Truyện : Aleksandr Kurlyandskiy, Valentin Karavayev
Dịch : Ngọc Giao


Cậu Vovka đang ngồi bàn học và lo làm bài tập về nhà, đầu sùm sụp cái mũ mùa đông. Chẳng phải rét, mà tại vô tuyến truyền hình. Cái máy đang mở to hết cỡ...


- Kesha ! - Vovka chịu không thấu nữa - Vặn nhỏ cho tớ nhờ !

- Nhưng mà nghe không rõ ! - Vẹt ta khó chịu.

- Thật là quá quắt ! Mai tớ có bài kiểm tra, thế mà cậu... - Vovka tức tối chạy ra giứt phắt dây cắm.


- À được, hóa ra cậu là đứa thế đấy ! Chỗ bạn bè mà cư xử kiểu thế à ? - Vẹt gắt gỏng - Giờ chỉ có chết mới giúp tớ bớt đau lòng.

Đoạn, chú ra hiên tự ngã bổ chửng.


- Rồi cậu khóc cạn nước mắt, sẽ ân hận vô cùng cho coi ! - Chú Vẹt tuyên bố.

Nhưng nói vậy chứ mắt vẫn tìm cửa sổ phòng Vovka, mà chả thấy đâu, vì căn nào cũng giống nhau.


Giời về khuya : Vắng lặng đến ghê. Kesha kinh hoảng phát ngất vì mấy tiếng sột soạt. Thế là chú không cả dám giắm mắt.


Nhưng rồi ánh dương cũng rạng. Bọn Sẻ lại chí chóe, chàng Mèo lười bụng phệ cũng ra nằm ườn.


Kesha thiếu ngủ, ngồi tả tơi trên cành, ngó xuống bọn dưới sân mà phát ghen.


Làm sao quên được cuộc sống phủ phê trong vòng tay Vovka ! Nói đúng ra là tiên cảnh, thế mà chú còn khinh nhạo.


Vẹt ta bồn chồn cõi lòng bèn cất giọng cảm thán rằng : "Ngôi nhà của mẹ cha, chắp cánh con vào đời ; Là bến đỗ bình an, mãi trong trái tim này". Lời ca ai oán quá, não nùng lắm, Leshchenko mà biết cũng chào thua.

Bọn thính giả dưới sân vỗ tay tưng bừng, ném cho chú hàng mớ rau quả tươi rói.


"Không sao cả !" - Kesha thầm nhủ - "Mình vẫn sống khỏe !".

Ngày, tuần, rồi tháng trôi qua... Kesha mưu sinh bằng nghề mở nhạc hội. "Một lần nọ tớ sang Tahiti, thiếu tá Tomin bèn bảo : Nhà băng vừa bị mụ Monika cướp... triệu triệu đóa hồng thắm...".


Nhưng chúng nó ngày càng cho Kesha ít hơn. Vì chú chỉ diễn mãi mấy trò bắt chước trên vô tuyến.


Mùa đông sang. Tuyết bắt đầu rơi, lạnh lẽo.

Kesha chả biết làm sao cho ấm, bèn chụp tạm chiếc mũ rơm mùa hè lụm ở bãi rác.


Cái ăn cũng khan hiếm hẳn. Mà họa may có thì cũng đóng chặt nắp rồi.


Một hôm mải rình mò các mái hiên, Kesha thoáng thấy Vovka.

Chú ta bèn mổ kình kịch vào kính : "Vovka ơi Vovka !".


Vovka vội vàng mở cửa : "A Kesha ! Kesha đã về !".

Để hòa hạnh ngộ chung, thằng Cún cũng sủa lên ăng ẳng.


Rồi Vovka quay về bàn học. Còn Kesha lại chầu hẫu vô tuyến, quen thói vặn to hết cỡ.


- Kesha, lại cậu nữa ? - Vovka nạt.


- Sao lại tớ ? Tớ vô can mà ! - Kesha hơi chột dạ, bèn giỡ tai út em đang ngủ vùi - Đến nó còn chả nghe rõ nữa là...


Trước khi sao chép, bạn phải xin phép dịch giả !
Mong bạn hãy tôn trọng để được sự tôn trọng !
 
Top