Bão Táp Tô Liên (Советский Шторм, Soviet Storm) 2011

Status
Không mở trả lời sau này.

Danngoc

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Bão táp Sô-viết

Phần 1

Tập 1 Chiến dịch Barbarossa
http://diendan.tiengnga.net/bai-vie...viet-chien-dich-barbarossa-phan-1-tap-1.2937/
Tập 2 Trận Maskva
http://diendan.tiengnga.net/bai-viet/vietsub-bao-tap-xo-viet-tran-moskva-phan-1-tap-2.2938/
Tập 3 Trận Leningrad
http://diendan.tiengnga.net/bai-viet/vietsub-bao-tap-xo-viet-tran-leningrad-phan-1-tap-3.2939/
Tập 4 Trận Stalingrad
http://diendan.tiengnga.net/bai-viet/vietsub-bao-tap-xo-viet-tran-stalingrad-phan-1-tap-4.2940/
Tập 5 Trận Kursk
https://www.fshare.vn/file/TZBA7VHJ18S2
Tập 6 Chiến dịch Bagration (giải phóng Belorussia)
https://www.fshare.vn/file/AHCWAF2MRPZL
Tập 7 Giải phóng Ukraina
https://www.fshare.vn/file/CDKF6AN5IS67
Tập 8 Berlin
https://www.fshare.vn/file/GIXT2I6Y5HR4
Phụ đề Việt
Subscene - Subtitles for Soviet Storm: WW2 in the East

Phần 2
Tập 1 Trận Kiev 8-1941
Tập 2 Cuộc bảo vệ Sevastopol 41-42
Tập 3 Máy xay thịt Rzhev
Tập 4 Chiến cuộc vùng Kavkaz
Tập 5 “Cuộc chiến trên không”
Tập 6 "Cuộc chiến trên biển"
Tập 7 "Cuộc chiến tranh du kích
Chiến tranh du kích ở Mặt trận phía Đông là khái niệm khác với những gì chúng ta hiểu trong Chiến tranh Việt Nam. Nếu ở Việt Nam, người Mỹ vẫn cần dựng một chính quyền giữ lấy dân, cần dựa vào dân thì ở Nga, chiến tranh du kích mang bộ mặt khác hẳn. Người Đức đến đây với Bản Tổng kế hoạch phương Đông, mục tiêu chỉ giữ lại khoảng 15-20% dân địa phương làm nô lệ, số còn lại sẽ bị thủ tiêu để tạo Không gian sống Lebensraum cho dân tộc Đức. Cứ mỗi lính Đức bị giết, sẽ có ít nhất 2 dân làng bị xử bắn theo quy định. Và người Đức đã làm nhiều hơn quy định với hàng ngàn ngôi làng ở Nga, Bạch Nga và Tiểu Nga bị tiêu diệt không còn một sinh linh nhỏ. Ta có thể xem các tiểu thuyết của Vasil Bykov, Điều tra "Я из огненной деревни" của Ales Adamovich, bộ phim Hãy đến và chứng kiến (Иди и смотри) của Elem Klimov làm 1985 hay bộ phim Franz + Polina của Mikhail Segal làm năm 2006.
Nhưng cũng như ở Việt Nam, chiến tranh du kích ở Nga đem lại không chỉ đau đớn và mất mát, mà còn cả hận thù và nghi ngờ, gieo rắc mầm mống cho những mâu thuẫn về sau. Trong các khu rừng ở Ukraina và Belorussia không chỉ có du kích Đỏ, mà còn cả vô chính phủ hay dân tộc chủ nghĩa, chống lại cả Đức lẫn Liên Xô.
Mùa xuân năm 1942, cựu tham mưu trưởng của Sư đoàn Bộ binh 229, Trung tá Vladimir Rodionov, đã quyết định đi theo bọn Quốc Xã. Ông ta lập ra Chi đội SS Tình nguyện Nga đầu tiên. Nhưng mặc cho các điều kiện vô nhân tính, một số tù binh vẫn giữ kiên định. Nikolai Obrynba, lính cứu thương thuộc tiểu đoàn dân quân, bị bắt làm tù binh năm 1941 gần Vitebsk. “Nếu ta không muốn đánh mất bản thân trong tình thế tuyệt vọng, ta phải loại bỏ hết nghi ngờ trong đầu, bất kể có suy nghĩ gì về Stalin. Chỉ có hai phe, hai ý thức hệ, và hai người đứng đầu hai ý thức hệ đó. Và ta chỉ đi theo một ý thức hệ, một phe và một người hiện thân cho ý thức hệ đó mà thôi. Ta sẽ giữ được cho tới lúc chót. Nếu được vậy thì dù có chết hay bị tra tấn, ta cũng vẫn thanh thản với chính mình.”
Sau khi chứng kiến cách thức tàn ác mà quân Đức đối xử với các đồng bào người Nga, bản thân Rodionov cũng choáng váng trước những gì bọn Quốc Xã thực hiện ở phía Đông. Ông ta ra lệnh cho Lữ đoàn những người dân tộc chủ nghĩa Nga của mình chạy sang du kích Đỏ, đổi tên thành Lữ đoàn du kích chống phát xít số 1. Năm 1944, Rodionov, lúc này đã là Đại tá Hồng quân và được tặng Huân chương Cờ Đỏ, chỉ huy du kích đánh phá vây và đã hy sinh giữa trận đánh...

Tập 8 Cuộc chiến tình báo
Trước chiến tranh, tình báo Xô-viết xây dựng được một mạng lưới khá hiệu quả trên toàn thế giới. Nhưng trong cuộc chơi này, người Đức đã có khởi đầu tuyệt vời…
Năm 1964, báo chí Xô-viết đăng rằng ngày 15/6/1941, Richard Sorge gửi về một điện tín thông báo “Chiến tranh sẽ bắt đầu ngày 22/6.”
Khi nghe tin, Stalin đã chế giễu Sorge và thông tin tình báo của ông về Chiến dịch Barbarossa:
“Thằng khốn chuyên chúi đầu kiếm tiền và rúc vào mấy nhà thổ ở Nhật ấy giờ lại hạ cố thông báo ngày quân Đức tấn công là 22/6.
Theo các anh tôi có nên tin hắn không?”
(Theo KGB-Những chiến dịch tình báo của Oleg Gordievsky, NXB CAND, 2002)
Và rồi chiến tranh nổ ra. Mạng lưới điệp viên của Stalin bị xáo trộn rối bời.
Ngày 14/9/1941, Sorge báo về rằng Nhật sẽ không tấn công Liên Xô cho đến khi:
1. Đức chiếm được Maskva.
2. Quân số Tập đoàn quân Quan Đông của Nhật đạt gấp 3 lần lực lượng Xô-viết ở Viễn Đông.
3. Có nội chiến nổ ra ở Sibiri.
Thông tin này cho phép chuyển 32 sư đoàn Xô-viết từ vùng Viễn Đông về Maskva, dù sự hiện diện của Tập đoàn quân Quan Đông ở Mãn Châu,
khiến Liên Xô vẫn phải giữ một lượng quân lớn ở biên giới phía Đông.
Một thông tin khác của Sorge có lẽ đã ảnh hưởng đến Trận Stalingrad. Sorge báo cáo rằng Nhật sẽ tấn công Liên Xô ngay khi Đức chiếm được một thành phố nào đó trên sông Volga.
Tuy nhiên, Mật vụ Nhật Kempeitai đã bắt được nhiều điện tín (dù không giải mã được). Ozaki, cố vấn của Thủ tướng Nhật Konoe, bị bắt ngày 14/10/1941 và lập tức bị hỏi cung.
Sorge bị bắt ngày 18/10/1941 tại Tokyo. Ban đầu, bạn thân của Sorge, Đại sứ Đức ở Nhật Eugen Ott ngạc nhiên và nổi giận, cho rằng đây là âm mưu của Nhật. Ban đầu, do là Đảng viên Quốc Xã và có quan hệ cao ở Đức, Sorge là một điệp viên của Tình báo Đức Abwehr. Mãi vài tháng sau chính quyền Nhật mới công nhận Sorge là gián điệp của Liên Xô. Sau khi bị tra tấn, Sorge đã thừa nhận, nhưng phía Liên Xô phủ nhận ông là gián điệp Xô-viết(Sorge vi phạm điều luật cơ bản của Tình báo Xô-viết – không bao giờ được thú nhận làm gián điệp cho Liên Xô dù dưới bất kỳ hình thức nào, theo cuốn Những Chiến dịch Đặc biệt của Pavel Sudoplatov, NXB CAND, 2003). Người Nhật đề nghị Liên Xô trao đổi ông với các điệp viên Nhật nhưng bị từ chối.
Richard Sorge bị treo cổ ngày 7/11/1944 tại Tokyo. Hotsumi Ozaki cũng bị treo cổ cùng ngày.
Liên Xô không chính thức công nhận Sorge cho đến 1964.
Đó chỉ là một trong nhiều chương về Tình báo Xô-viết trong Thế Chiến thứ II.
Phụ đề Việt
Subscene - Subtitles for Soviet Storm: WW2 in the East

Tập 9 Trận chiến trên đất Đức
Trích hồi ức của lính thông tin Yurii Koriakin
Trước khi vượt biên giới nước Đức tại vùng Bromberg (Bydgoszcz), chính trị viên đại đội tổ chức một buổi mít tinh và thông báo những điều sau đây: "Chúng ta đang tiến vào lãnh thổ nước Đức. Chúng ta đều biết là người Đức đã mang vô vàn bầy quỉ dữ tới đất nước chúng ta, đó là lý do tại sao chúng ta đang tiến vào lãnh thổ của chúng, để trừng phạt người Đức. Tôi yêu cầu các anh không được quan hệ với cộng đồng địa phương, nhằm sao cho các anh không phải gặp bất cứ rắc rối nào, và không được đi một mình. Vâng, còn đề cập tới vấn đề đàn bà, các anh có thể tự do cư xử đối với phụ nữ Đức, nhưng sao cho đừng ra vẻ là có tổ chức. Một hay hai người tới, làm những gì mình cần (chính xác đó là những gì anh ta nói: “những gì mình cần”), rồi quay trở về, thế thôi. Bất cứ hành động xâm phạm không cần thiết nào tới đàn ông và phụ nữ Đức cũng đều không được chấp nhận và sẽ bị trừng phạt.” Lời phát biểu này làm chúng tôi cảm thấy ngay anh ta cũng không biết chính xác tiêu chuẩn đáng giá mức độ cư xử thế nào là phù hợp. Tất nhiên, tất cả chúng tôi đều chịu ảnh hưởng mạnh của sự tuyên truyền, vào thời kỳ đó đã không phân biệt giữa người Đức và bọn Hitler. Đó là lý do tôi được biết cả đống những trường hợp phụ nữ Đức bị cưỡng hiếp nhưng không bị giết chết. Cách đối xử với phụ nữ Đức (hầu như chúng tôi không gặp đàn ông) là hoàn toàn buông thả, thậm chí còn như để trút hận. Ở trung đoàn chúng tôi, viên trung sĩ trong đội quân nhu đã lập nên hẳn một cái hậu cung. Hắn nắm trong tay một lượng thực phẩm dồi dào. Do đó có nhiều phụ nữ Đức đến sống với hắn, hắn sử dụng họ và chia sẻ họ với những người khác. Có đôi lần, khi bước vào một căn nhà, tôi trông thấy những người lớn tuổi bị giết. Một lần, khi vừa bước vào nhà, chúng tôi trông thấy có ai đó đang nằm trên giường. Tôi kéo chiếc chăn lên và trông thấy một người phụ nữ với cái lưỡi lê cắm vào ngực. Chuyện gì đã xảy ra? Tôi cũng không biết nữa. Chúng tôi bỏ đi mà không thắc mắc gì cả. Nhưng mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi sau ngày Chiến thắng, vào khoảng 12-14 tháng Năm, một bài báo của Viện sĩ Aleksandrov mang tựa đề “Ilya Erenburg quá đơn giản hóa vấn đề” được đăng trên tờ Sự Thật. Trong bài viết tác giả tuyên bố rằng người Đức và bọn Hitler là khác nhau. Đó là lúc mọi việc đã đổi khác, khi công cuộc tái thiết thời bình bắt đầu. Thế rồi người ta bắt đầu siết chặt kỷ luật, trừng phạt mọi hành vi phạm tội. Đã có lần tại hòn đảo Bornholm, một trung sĩ lấy cái đồng hồ của một người Đan Mạch – đơn giản là lấy đi bằng vũ lực - và lột miếng da bọc bộ thiết bị thể thao của một trường học để sửa đôi giày của mình. Vì chuyện đó anh ta bị kết tội xử bắn, nhưng Rokossovskiy (chỉ huy trưởng Phương diện quân lúc đấy) đã không phê chuẩn bản án.
Stalin đã nói “những kẻ như Hitler sẽ đến rồi đi, nhưng dân tộc Đức luôn tồn tại…” do đó mọi tuyên truyền đều tập trung vào bọn Quốc Xã, phát xít, không còn nhắm vào nhân dân Đức nữa.

Phụ đề Việt
Subscene - Subtitles for Soviet Storm: WW2 in the East

Tập 10 Đánh bại Đế quốc Nhật Bản

Một số sử gia Nga hiện trách Stalin sao lại hủy bỏ Mãn Châu Quốc, thay vì thế nên giữ nó làm trái độn với một Trung Hoa hùng mạnh. Liên Xô sau chiến tranh rất cần có đồng minh mạnh để xây dựng lại đất nước. Ở Châu Âu họ phải vừa xây dựng các tàn phá trên đất mình, vừa gồng gánh cả Đông Âu. Tại Châu Á, cho dù trước đây Liên Xô tài trợ cho cả Tưởng lẫn Mao (tài trợ cho Tưởng có lúc còn nhiều hơn cả Mao – Trường quân sự Hoàng Phố là của Tưởng Giới Thạch), Stalin cần xây dựng đối tác tin cậy với Mao, có lẽ vì thế ông để cho Mao biến Mãn Châu Quốc (Manchukuo) thành Mãn Châu Lý. Cũng có thể ông không quan tâm đến Châu Á bằng Châu Âu hay Trung Đông. Dù gì đi nữa, chiến dịch Mãn Châu đánh bại quân Nhật của Liên Xô cũng liên quan chặt chẽ tới số phận một đất nước nhỏ bé cách đó gần 4.000 km. Ngay sau khi Nhật tuyên bố đầu hàng ngày 14/8, Cách Mạng Tháng 8 nổ ra. Điều gì sẽ xảy ra nếu Mỹ không ném 2 quả bom đó? Nếu Mỹ ném bom nguyên tử chậm hơn vài ngày, vài tuần, vài tháng? Dù sao, vào tháng 8 trong tay người Mỹ cũng không có hơn 3 quả bom nguyên tử. Điều gì xảy ra nếu Liên Xô tiến quân chậm hơn một chút qua Đại Hưng An? Nếu mùa mưa ở Đại Hưng An đến sớm hơn 1 tuần?

Sau chiến tranh, có lệnh tháo tất cả tháp pháo các xe tăng M4 Sherman (Mỹ cung cấp cho Liên Xô theo Hiệp ước Lend-Lease) thuộc Tập đoàn quân Xe tăng Cận vệ 6 ra để biến chúng thành máy kéo. Các chiến sĩ xe tăng buồn rầu đứng nhìn các người bạn chiến đấu của mình bị tháo rời. Sau này họ được biết lý do như sau: Theo Lend-Lease, các khí tài sau chiến tranh sẽ được Liên Xô trả lại cho Hoa Kỳ. Các đại diện phía Mỹ ở Vladivostok tiếp nhận chuyến đầu tiên các tiêm kích Airacobra và máy bay ném bom A-20 rồi đưa chúng lên tàu thủy. Chuyến tàu đầu tiên chở đầy máy bay tiêm kích. Trên tàu, ngay trước mắt người Nga, người Mỹ nhét hết đám máy bay này vào máy nghiền kim loại. Những khối kim loại này sau đó được vứt xuống biển. Chiếc tàu rỗng lại quay về cảng để lấy đợt hàng mới. Thông tin này mau chóng được bắn về cho bộ chỉ huy ở Maskva. Số phận các chiếc Sherman được quyết định ở cấp cao nhất trong Kremlin. Stalin quyết định báo cho người Mỹ rằng các xe tăng đã bị phá hủy. Chúng được biến thành máy cày. Tháp pháo thành bể nước. (Hồi ký của Anh hùng Liên Xô Dmitri Loza)
Bình luận: xét trên quan điểm người Mỹ thì vứt hàng second=hand xuống biển là tốt, vì chi phí sẽ rẻ hơn việc niêm cất hay bảo trì, lại tạo công ăn việc làm cho công nhân để làm thêm xe tăng mới. Xét trên quan điểm Xô-viết thì bọn tư bản đem công sức của nhân dân lao động Mỹ vứt xuống biển!
https://www.fshare.vn/home/Soviet Storm Season 2


Phụ đề Việt
Subscene - Subtitles for Soviet Storm: WW2 in the East
 
Chỉnh sửa cuối:
Status
Không mở trả lời sau này.
Top