https://www.fshare.vn/file/YU4R8JQSGORI
Quân lệnh số 1 ban hành ngày 1/3/1917 chuyển giao quyền lực trong các đơn vị quân đội từ tay các sĩ quan sang cho các ủy ban đặc biệt do binh sĩ bầu ra. Mọi lệnh đều phải thực hiện chỉ khi chúng không trái ý với ủy ban. Mọi khí giới cũng đều phải chuyển giao cho các ủy ban đó và tuyệt đối không được cấp chúng cho các sĩ quan. Binh sĩ sẽ báo cáo cho ủy ban mỗi khi có bất đồng với chỉ huy của mình.
Dù "Lệnh số 1" được ban hành chỉ cho quân đồn trú Petrograd, chẳng bao lâu cả quân đội đều biết về nó. Các ủy ban được lập ra ở khắp nơi, hoàn toàn xóa sạch kỷ luật quân đội. Khó mà nghĩ ra được điều gì quái gở hơn để có thể hoàn toàn hủy hoại quân đội Nga tại mặt trận ngay giữa lúc chiến tranh. Bất kỳ lệnh nào từ sĩ quan đều có thể bị bỏ qua. Một lính trơn vẫn có thể từ chối tấn công, anh ta có thể từ chối đưa đồng đội bị thương khỏi bãi chiến trường, anh ta có thể bỏ chiến hào khi quân địch tấn công. Và tất cả chuyện này xảy ra ngay trước khi có cuộc tấn công quyết định, đã được chuẩn bị từ lâu và dự kiến sẽ đưa nước Nga tới thắng lợi đã bao mong chờ.
Dưới bề ngoài các khẩu hiệu tự do, các mong muốn nhân từ và các diễn văn kêu gọi hòa hợp, đất nước và quân đội ngập chìm trong vô chính phủ và vô luật pháp hoàn toàn, và hậu quả là, chìm trong hỗn loạn và tàn phá.
[medio]1077[/medio]
Quân lệnh số 1 ban hành ngày 1/3/1917 chuyển giao quyền lực trong các đơn vị quân đội từ tay các sĩ quan sang cho các ủy ban đặc biệt do binh sĩ bầu ra. Mọi lệnh đều phải thực hiện chỉ khi chúng không trái ý với ủy ban. Mọi khí giới cũng đều phải chuyển giao cho các ủy ban đó và tuyệt đối không được cấp chúng cho các sĩ quan. Binh sĩ sẽ báo cáo cho ủy ban mỗi khi có bất đồng với chỉ huy của mình.
Dù "Lệnh số 1" được ban hành chỉ cho quân đồn trú Petrograd, chẳng bao lâu cả quân đội đều biết về nó. Các ủy ban được lập ra ở khắp nơi, hoàn toàn xóa sạch kỷ luật quân đội. Khó mà nghĩ ra được điều gì quái gở hơn để có thể hoàn toàn hủy hoại quân đội Nga tại mặt trận ngay giữa lúc chiến tranh. Bất kỳ lệnh nào từ sĩ quan đều có thể bị bỏ qua. Một lính trơn vẫn có thể từ chối tấn công, anh ta có thể từ chối đưa đồng đội bị thương khỏi bãi chiến trường, anh ta có thể bỏ chiến hào khi quân địch tấn công. Và tất cả chuyện này xảy ra ngay trước khi có cuộc tấn công quyết định, đã được chuẩn bị từ lâu và dự kiến sẽ đưa nước Nga tới thắng lợi đã bao mong chờ.
Dưới bề ngoài các khẩu hiệu tự do, các mong muốn nhân từ và các diễn văn kêu gọi hòa hợp, đất nước và quân đội ngập chìm trong vô chính phủ và vô luật pháp hoàn toàn, và hậu quả là, chìm trong hỗn loạn và tàn phá.
[medio]1077[/medio]
Chỉnh sửa cuối: